Suy niệm Tin mừng Chúa Nhật tuần XVIII mùa Thường Niên năm B (ngày 05/08/2012)

Ga 6, 24-35

"Ai đến với Ta sẽ không hề đói, ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ".

Khi ấy, lúc đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ cũng không, họ liền xuống các thuyền và đến Caphar-naum tìm Chúa Giêsu. Khi gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?" Chúa Giê-su đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống muôn đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu".

Họ liền thưa lại rằng: "Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?" Chúa Giêsu đáp: "Ðây là công việc của Thiên Chúa là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài sai đến".

Họ thưa Chúa Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng: "Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian".

Họ liền thưa Người rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi". Chúa Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ".

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: "Thật ông này là Ðấng tiên tri phải đến trong thế gian". Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.

Bánh Trường Sinh

Dân kia không thấy Chúa đâu
Xuống thuyền họ vượt bể dâu đi tìm
Thấy Người họ chẳng để im
Nói rằng sao để tôi tìm mất công
Chúa rằng tôi bảo thật ông
Tìm tôi đâu phải vì không bao giờ
Cho dù dấu lạ bất ngờ
Các ông vẫn cứ thờ ơ chẳng màng
Nay tôi nói thật rõ ràng
Tìm Tôi là được sẵn sàng bánh ăn
Các ông đừng ngại khó khăn
Làm luôn để có của ăn trường tồn
Để nuôi hạnh phúc phần hồn
Đó là lương thực trường tồn trời ban
Người Con ban tặng chứa chan
Bởi Người là Đấng tiên vàn Thiên Sai
Họ liền lên tiếng hỏi Ngài
Chúng tôi thì phải một mai làm gì
Để theo ý Chúa từ bi?
Chúa rằng ông phải thực thi Lời Người
Tin Con Chúa đến từ trời
Họ liền hỏi lại những lời xác minh
Chính ông, ông đã tự mình
Làm sao cho chúng tôi hình dung ra
Để tin vào chính ông là
Chúa  Cha sai đến để mà cứu dân
Tổ tiên tôi được muôn phần
Ở trong xa mạc không cần làm chi
Man-na ăn mãi thiếu gì
Chúa liền đáp trả tức thì chẳng lâu
Mô-sê không có bánh đâu
Mà là chính Đấng đứng đầu muôn dân
Vì thương dân chúng muôn phần
Ngài ban cho bánh lương thần trời cao
Họ liền lên tiếng nhao nhao
Chúng tôi muốn được Ngài trao ban liền
Bánh mà không phải mất tiền
Ăn vào được sống triền miên mọi thời
Chúa rằng: Tôi Bánh Bởi Trời
Ăn Tôi sẽ được muôn đời trường sinh
Tin Tôi sẽ được an bình
Không còn phải khát nước tình nhân gian.

Suy niệm

Đói khát vẫn là nỗi ám ánh của con người trên trái đất này. Do đó, mỗi người đều phải làm ăn, đều phải lao động để kiếm sống, để sinh tồn. Nơi mỗi con người đều có một cơn đói khát mà mỗi mình Chúa Giêsu mới có thể làm no thỏa nỗi lòng của con người…

Tin Mừng thuật lại dân chúng vẫn còn hào hứng, hồ hỡi sau phép lạ Chúa Giêsu làm cho bánh và cá hóa nên nhiều. Chính vì thế, ngay ngày hôm sau, dân chúng lên thuyền qua bên bờ bên kia để đi tìm Đức Giêsu. Họ tìm Chúa chỉ vì họ đã được ăn bánh no nê ngày hôm qua. Chúa hiểu rất rõ dân chúng tìm Ngài để hy vọng được ăn bánh tương tự như ngày hôm qua. Miếng cơm, manh áo là nỗi lo, nỗi ám ảnh của những người nghèo vùng Galilê khi xưa. Tuy nhiên, nó cũng là nỗi lo âu của biết bao nhiêu người trên thế giới. Con người sống ở trần gian nếu không đủ lương thực nuôi sống thì quả thực họ sống triền miên trong lo âu, ám ảnh, sợ hãi. Đức Giêsu không trách cứ dân chúng về chuyện tìm kiếm lương thực và đợi trông phép lạ Chúa nuôi dưỡng họ. Bởi vì, Chúa đến để cho chiên được sống và sống dồi dào ( Ga 10, 10). Chúa luôn quan tâm, lưu ý tới nhu cầu của con người, đặc biệt Ngài chú tâm tới lương thực dưỡng nuôi sự sống con người. Chúa muốn nâng con người lên cao hơn cơm bánh họ tìm kiếm hằng ngày. Chúa cho họ hiểu con người sống không chỉ là thân xác. Chúa muốn họ tìm kiếm thứ lương thực vĩnh cửu, không phải chỉ là thứ lương thực mau qua như họ đã được ăn bánh và ăn cá mà hôm qua Chúa đã làm phép lạ để nuôi họ. Dân chúng Galilêa chỉ nghĩ đến chiếc bánh mau qua mà họ mới được ăn hôm qua. Họ bị mê hoặc và chỉ ngừng lại trong phép lạ Chúa Giêsu đã làm cho bánh và cá hóa nên nhiều. Họ không đi xa hơn việc được ăn bánh mau qua và không còn mong ước gì hơn nữa.

Nhân loại và con người hôm nay có những điểm, những nét thật giống đám đông ngày xưa. Những người nghèo thì cặm cụi, mải mê đi tìm miếng cơm, manh áo.Họ bị thu hút vào công việc nhằm thỏa mãn nhu cầu đói khát tạm bợ, chóng qua. Những người giầu lại mong giầu hơn và mải mê với phong cách mới của những đua đòi mới của thời đại. Rốt cuộc những người nghèo và những người giầu đều không vượt ra khỏi cái tầm thường của cuộc sống tạm bợ của con người, hài lòng với bụng no và hạnh phúc với quần áo, nữ trang có được.

Chỉ có một điều là con người dù giầu hay nghèo vẫn còn bám víu lấy của cải hay hư nát mà quên đi còn một cái gì đó cao quí hơn, đời đời hơn, đó là lương thực vĩnh cửu mà Chúa hứa ban. Vâng, mọi thứ trần gian con người không bao giờ cảm thấy đủ. Những người nghèo tìm được cơm bánh, nhưng họ lại rất cần tình thương. Những người giầu dư lương thực, dư cơm bánh nhưng lại cần lẽ sống. Nói tóm lại, con người dù nghèo dù giầu nhưng vẫn cần một cái gì đảm bảo cho cuộc sống hạnh phúc. Thiếu gì người giầu có dư của ăn của để lại rơi vào thất vọng, chán nản, ê chề. Thiếu gì người nghèo tìm ra được lương thực đủ ăn nhưng lại đi đến chỗ chán chường, buông thả vv…Tất cả vẫn đang tìm kiếm và mãi mãi tìm kiếm.

Chúa Giêsu luôn khơi lên trong lòng con người những khát vọng, những ước mong đang tiềm ẩn trong tận đáy sâu của con người. Chúa không làm cho Manna từ trời rơi xuống và chim cút từ trên sà xuống, để con người lượm bắt mà ăn cho qua ngày qua tháng. Chính Chúa Giêsu sẽ ban cho con người, ban cho mỗi người ăn bánh bởi trời, ăn bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống thế gian ( Ga 6, 32-33 ). Người Do Thái lúc đó chợt tỉnh thức và mong mỏi được Chúa ban bánh trường sinh. Họ thưa với Đức Giêsu :” Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy “ ( Ga 6, 34 ). Đức Giêsu bảo họ :” Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ” ( Ga 6, 35 ).

Các bài đọc trong Chúa nhật hôm nay đem lại cho chúng ta sứ điệp thật đơn giản :” Nơi mỗi con người chúng ta đều ẩn tàng một cơn đói khát sâu xa mà chỉ mình Chúa Giêsu mới có thể khỏa lấp, làm thỏa mãn cơn đói khát của chúng ta. Chúng ta hãy chạy tới với Chúa Giêsu, hãy phó thác nơi Ngài. Chúng ta tin rằng chỉ có Chúa Giêsu mới làm no thỏa con người chúng ta bằng chính Mình Máu của Người “.

Lạy Chúa Giêsu, con chẳng biết phải tìm Chúa làm sao, và tìm Chúa ở đâu ! Tuy nhiên, con vẫn cố gắng tìm Chúa. Xin Chúa hãy nhận lấy con. Xin Chúa hãy ôm con vào lòng Chúa. Xin Chúa hãy tha thứ cho con và đưa con vào Thiên Đàng với Chúa như Chúa đã thưởng người trộm lành khi xưa. Amen.  

Lời suy niệm: Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT - Chuyển thể Phúc Âm: Jos Hồng Ân

Các tin mới hơn:

Các tin đã đưa:

NHÀ THỜ GIÁO XỨ PHỦ LÝ

Địa chỉ: Đường Biên Hòa - TP Phủ Lý - Hà Nam
Điện thoại: (+84351) 3829 494
E-mail Cha chính xứ: priest.tuan@gmail.com
E-mail ban biên tập: bbtphulyconggiao@gmail.com

stat counters